Tôi đứng
ngoài hiên cốc, nhìn xuống phía dưới kia là một thung
lũng rộng, mênh mông trời
đất. Xa xa là những cánh đồng cỏ xanh vàng
trải dài tít đến tận bìa rừng. Sáng nay trời không có sương mù, tôi có
thể nhìn được những làn mây trắng
mỏng vướng
ngang các ngọn đồi chập chùng ở cuối chân trời. Đứng đây
nhìn xuống, tôi thấy một không gian thênh
thang
xanh tươi. Xa xa, có một
xóm nhà
vách
đá, mái ngói đỏ nằm xinh xắn giữa một cánh đồng cỏ bát ngát.
Ngoài
hiên
cốc mây
Cốc nằm
trên một dốc đồi, xây bằng gỗ, nhỏ nhắn, giản dị. Cuộc sống ở nơi này đơn sơ như những đóa hoa cỏ vàng,
tím mà
tôi
thường gặp
trên con đường
đi mỗi sáng. Tuy đơn sơ
nhưng chúng chứa đựng đầy đủ sự tươi mát của thiên
nhiên, như giọt nắng, hạt sương của buổi sớm mai.
Tiếp xúc
với thiên nhiên thường mang lại cho tâm hồn
ta một sự nhẹ nhàng, thư
thái. Trong cuộc sống bận rộn ở thành phố, mỗi ngày đi từ nhà, ra xe, đến sở làm, chúng
ta chỉ có dịp tiếp
xúc với những con đường
trải nhựa, những bãi đậu xe xi-măng, hay những tầng cao ốc che khuất
bầu trời… Chúng ta ít
khi có
dịp
nào đi trên những con đường đất
nhỏ giữa rừng cây và suối nước,
hay leo lên những con đồi cỏ, nghe tiếng chim hót trong
sương sớm, hay
cùng đứng yên với nhau
nhìn một mặt trời đỏ hoàng hôn. Không làm gì hết, nhưng tôi không hề
cảm thấy lãng phí thời
gian.
Sống ở đây tôi thấy mình thật gần gũi với những cọng cỏ và cánh hoa
rừng. Cạnh
chiếc giường
nhỏ của tôi, được ghép lại bằng vài miếng ván dài, bên ngoài
cửa sổ có một con ong bầu màu
đen làm tổ, có những
buổi sáng tôi thấy mình dậy sớm hơn nó. Những sáng tinh mơ
trên đường xuống thiền đường, tôi đi ngang qua một bụi cây biết hót, rộn rã tiếng chim.
Xa
cuộc
đời nhưng gần sự sống
Ở miền này có rừng cây
xanh mát, có những đồng cỏ mênh mông, có
con đường nhỏ
uốn quanh co khuất sau những rừng cây xanh và
những ao nước nhỏ in hình bóng chiếc
cầu đá. Sự bình dị ở nơi đây cũng đã làm thay đổi
phần nào quan niệm của tôi đối
với sự sống. Tôi hiểu
được rằng,
cuộc sống của mình không cần có nhiều nhu cầu như
tôi vẫn tưởng.
Những ngày ở đây, đồ dùng hằng ngày của tôi gồm
có một quyển tập viết, hai cây bút chì
và mực, một chai nước lọc và dăm ba
bộ quần áo. Nếu mình không biết đủ thì có lẽ
mình sẽ không bao giờ
cảm thấy là đủ cả. Một
lối sống đơn sơ giúp cho tôi
cảm thấy gần gũi hơn với sự sống chung quanh. Những khi đi một mình trên con
đường
cạnh làng, tôi nhìn thấy
được giọt
nắng thủy tinh trong một
hạt sương, một cánh đồng hoa dại bồng bềnh trong gió, nghe tiếng
suối chảy róc rách pha
lê trong một khu rừng
bên cạnh.
Mỗi sáng
chúng tôi đi với nhau trên một
con đường mòn
cạnh một bờ nước, qua những khu rừng xanh lá, mà chẳng
dẫn chúng tôi đến một nơi nào hết. Trong cuộc sống thường ngày, tôi đã
quen đi từ nơi này đến một nơi kia bằng
những phương
tiện nào hữu hiệu nhất, nhanh chóng nhất, nhằm mục đích tiết kiệm thì giờ. Và chúng tôi tiết kiệm thì giờ để
có thêm
thời
gian, nhưng rồi chỉ cảm thấy cuộc đời mình lại càng bận rộn hơn.
Có một buổi
chiều, trên con đường về làng, tôi dừng
lại, ngồi theo dõi
một con ốc sên chậm chạp bò từ
phía bên đây đường
sang bên kia, như là nó
có cả một thời gian bất tận chứa đựng bên trong chiếc vỏ mỏng manh của nó, và sẵn
sàng chia sẻ hết với tôi. Cuộc sống ở đây dạy cho tôi thấy
được rằng
giọt nắng, hạt sương, hoa cỏ dại,
con ốc cũng cần thiết cho sự an lạc của tôi như bầu
không khí chung quanh
mình. Và tôi cũng hiểu, sự sống này không cần
phải vội vã như tôi
vẫn tưởng.
Trăng sao
thật sáng
Tôi đứng yên ngoài hiên,
nhìn xuống phía chân trời
xa, tôi
thấy
những ngọn đồi chập chùng lờ mờ trong mây. Tôi nhớ
một bài thơ của nhà thơ Nhật
bản Nanao Sakaki, có tựa
đề Kẻ
khờ may mắn hạnh phúc, Happy Lucky Idiot.
Nếu bạn có thì giờ
để tán gẩu
Hãy ngồi đọc sách
Nếu bạn có thì giờ
đọc sách
Hãy tản bộ
vào núi
sâu, sa mạc
và biển lớn
Nếu như bạn có thì
giờ để tản bộ
Hãy múa ca
Mà nếu như
bạn có thì giờ để
múa ca
Thì hãy ngồi
yên đi,
này bạn,
một người khờ may mắn và hạnh phúc.
Nanao Sakaki
Ngoài hiên có treo
một chiếc võng nhìn xuống
phía dưới đồi. Trưa nay trời
có gió
nhẹ,
tôi muốn được lên đấy nằm ngủ một giấc. Chiều
nay tôi sẽ pha một
ấm trà nóng, ra đây
ngồi yên. Ở miền quê trời có trăng
sao thật sáng.
nguyễn duy
nhiên