Huỳnh Kim Quang
(Lời giới thiệu: Bài viết
này là của Paturel Amy, chuyên viết về các đề tài sức khỏe, cân bằng trọng lượng
cơ thể, thức ăn, rượu, và du lịch cho nhiều thành phần độc giả. Tác phẩm của cô thường xuất hiện trên những tạp chí gồm Glamour,
Health, Eating Well, Wine Enthusiast and Marie Claire cũng như các tạp chí Lupus
Now, Neurology Now, Arthritis Today and Momentum. Cô cũng thường đóng góp
bài vở cho các trang mạng toàn cầu gồm BabyCenter.com,EverydayHealth.com và SELF.com Amy đoạt giải nhà báo và
thành viên của Hội Ký Giả và Tác Giả Mỹ (ASJA). Cô đã đóng góp
nhiều bài vở cho các tạp chí và báo chí ở Hoa Kỳ và quốc tế, và đã 2 lần chủ
biên mục “My Turn” của báo Newsweek. Trước khi viết các đề tài thuộc loại
này, cô đã nghiên cứu và phân tích những thói quen sức khỏe cho các cơ quan hàng
đầu của chính phủ gồm Bộ Nông Nghiệp và Bộ Y Tế Hoa Kỳ. Cô tốt nghiệp Cao Học về
Dinh Dưỡng, và Cao Học về Sức khỏe Công Cộng tại Đại Học Tufts ở Thành Phố
Boston, tiểu bang Massachusetts. Sau đây là bản dịch tiếng
Việt từ bài viết “Meditation as Medicine” của Paturel Amy M.S, M.P.H.)
Vào mùa xuân năm 2000, Cassandra Metzger làm việc trong vai trò một luật sư ở
tổng hành dinh của đài PBS tại Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn, tham dự các lớp học đêm để
lấy bằng cao học tại Đại Học Johns Hopkins University, và huấn luyện cho lần
chạy 10 cây số đầu tiên của cô. Ở tuổi 34, cuộc sống của cô
bận rộn và hối hả. Nhưng trong thời gian mùa xuân và vào hạ, cô đã không thể xuống
giường bởi vì cơn đau và mệt mỏi không giải thích được.
Vào mùa thu, cô đã phải ngưng làm việc. Một năm sau,
Metzger được chẩn đoán bị đau các bắp thịt và tế bào chung quanh khớp xương kinh niên và mệt mỏi, rối loạn hệ thần
kinh trung khu có vẻ đã làm sai lệch phản ứng bình thường của cơ thể đối với cơn
đau. Một số nhà nghiên cứu tin rằng chứng đau các bắp thịt và tế bào
chung quanh khớp xương kinh niên và mệt mỏi đã gây ra các tín hiệu đau
đớn sai lầm. Metzger được cho toa thuốc uống giảm đau, thư giãn bắp thịt, an
thần để ngủ, ổn định tinh thần, và nhiều loại thuốc khác để kềm chế sự đau nhức,
mất ngủ, mệt mỏi, và trầm cảm. Không loại thuốc nào trong số
này có hiệu quả tổt. Rồi cô đã khám phá ra thiền, một
thực hành cổ xưa để tập trung tư tưởng hầu làm lắng dịu những tạp niệm của não
bộ và gia tăng sự tỉnh thức với khoảnh khắc hiện tại.
Metzger nói rằng,“Thiền cứu tôi từ tuyệt vọng hơn một
lần. Trong những giai đoạn bệnh hoạn trầm trọng nhất, tôi đã được cứu
bằng nhận thức rằng kinh nghiệm đau đớn chỉ là nhất thời – có thể là khoảnh khắc
đau đớn tận cùng, có thể khoảnh khắc kéo dài, nhưng vẫn chỉ là một khoảnh khắc.
Tôi học hỏi điều này qua việc thực hành thiền. Quan điểm về vô thường --
mọi thứ rồi qua đi – có thể làm sợ hãi, nhưng đối với một người nào đó từng
thoát ra từ cơn đau thì thiền là nơi giữ lấy niềm hy vọng cuối cùng, vô thường
là ngọn hải đăng.”
Thiền Cơ Bản
Thiền được mô tả thích đáng như là “không để tâm dính mắc ở đâu cả,” (ưng vô sở
trụ nhi sanh kỳ tâm – Kinh Kim Cang – chú thích của
người dịch) lý tưởng nhất là 20 phút hay lâu hơn mỗi ngày.
Trong thời gian thực hành thiền này, bạn tỉnh giác đối với những ý tưởng của
mình và không để mình dính mắc vào những ý tưởng đó.
Tạp niệm hay suy nghĩ lung tung là điều bình thường của
tâm thức. Khi điều đó xảy ra, chắc chắn là sẽ xảy ra, hãy nhẹ nhàng tháo gỡ
những tạp niệm ra và tập trung trở lại vào hơi thở của bạn, một chữ nào đó, cầu
nguyện, hay một đối tượng nào đó. Thiền không phải hoàn toàn
không có nguy hiểm. Nó có thể gợi lên sợ hãi, tổn thương, hay những ký ức
đau buồn cho một số người, đặc biệt đối với ai bị rối loạn tinh thần, trầm cảm
nặng, hay rối loạn do căng thẳng thời kỳ hậu chấn thương. “Những người này chỉ
nên thực hành thiền dưới sự quan sát của chuyên gia sức khỏe tâm thần hay vị
thầy có kinh nghiệm thiền,” theo Tiến Sĩ Katherine
MacLean, từ Trường Y Khoa của Đại Học Johns Hopkins. Trong khi đó có nhiều loại
thiền khác nhau, và sau đây là một vài loại thiền thông dụng nhất:
- Thiền Tập Trung Tư Tưởng -- Chỉ -- đình chỉ tạp niệm: Ngồi trên tọa cụ
hay trên ghế với lưng thẳng và hai bàn tay xếp chồng
lên nhau. Rồi tập trung tâm thức vào một điểm cố định, như hơi thở, một hình ảnh
nào trong tâm, hay một ngọn đèn đang cháy. Nếu tâm khởi tạp
niệm, hãy nhẹ nhàng quay trở lại tập trung vào đối tượng của thiền.
Dần dần, sự thực tập này sẽ huấn luyện tâm thức canh chừng những tán loạn, “hãy
để chúng đi” mỗi khi chúng khởi lên, và rồi tập trung tâm thức trở lại.
- Thiền Chánh Niệm – Quán – quán chiếu tư duy, cảm thọ: Mục đích của loại
thiền này, có nguồn gốc từ Phật Giáo, là để giám sát các trải nghiệm đa thù của
tâm – tư tưởng, cảm thọ, nhận thức, và cảm giác – và đơn giản là chỉ quán sát
chúng khi chúng khởi lên và diệt đi hơn là cố dính mắc vào hay thay đổi chúng.
Chủ yếu là giữ sự tỉnh giác không dính mắc, không phán đoán, để trở nên tỉnh
thức hơn và tiếp xúc với cơ thể, đời sống, và hoàn cảnh chung quanh.
- Thiền Trì Tụng Kinh Chú: Thiền trì tụng kinh chú gồm việc tụng một đoạn
ngắn (lời cầu nguyện, thần chú, hay một bài kệ) để làm cho chính mình lắng tâm
theo
tiếng tụng. Ý nghĩa của chữ không phải là yếu tố quan trọng
nhất – quan trọng nhất, là sự tập trung vào âm thanh khi chữ được đọc ra.
Bác Sĩ Maclean cho biết rằng,“Thiền trì tụng kinh chú
là tốt nhất cho những người mới tập thiền bởi vì nó giúp cho bạn chế ngự tâm tạp
niệm.”
- Thiền Từ Bi: Thiền từ bi giúp phát sinh trạng thái tâm làm lợi lạc cho
chính bạn và người khác. Điều thông thường hay lập đi lập lại là: “Mong cho tôi
được hạnh phúc. Mong cho tôi được giải thoát khổ đau.
Mong cho tôi được mạnh khỏe. Mong cho tôi sống an
nhàn.” Rồi lập lại cùng thông điệp đó hướng đến người bạn yêu
thương, rồi người xa lạ, rồi một người bạn ghét, và tất cả chúng sinh.
Tiến Sĩ David Vago, của Trường Y Khoa và BệnhViện Brigham and Women’s Hospital
của Harvard nói rằng, “Những người mắc bệnh kinh niên thường trải qua kinh
nghiệm tự ghét và trách mình. Nếu bạn có thể chuyển hóa những xúc cảm tiêu cực
đó vào trong lòng từ bi và yêu thương của bạn, thì không những làm lợi lạc cho
bạn mà còn lợi lạc cho mọi người chung quanh bạn.”
Hiện Tại Và Thiền
Kinh nghiệm của Metzger không phải là duy nhất. Hàng triệu người trên khắp thế giới đều cho rằng thiền đã chuyển hóa
cuộc đời họ. Nhưng trải qua nhiều thế kỷ, chỉ có những
tường thuật có tính giai thoại về các lợi lạc của thiền được xem như là bằng
chứng. Hiện nay, chứng cứ khoa học từ những nghiên cứu
được thực hiện nghiêm túc -- gồm hình ảnh của não bộ -- đang nổi bật.
Một số nghiên cứu này cho thấy rằng việc hành thiền trong vòng 20 phút mỗi ngày
cũng có thể ảnh hưởng đến chức năng và cấu trúc của não bộ trong phương cách
tích cực.
Nhiều nhà nghiên cứu phát hiện rằng thiền gia tăng chú tâm vào khoảnh khắc hiện
tiền, tập trung tinh mật vào đối tượng, cải thiện trí nhớ, và giải thoát cảm thọ
khỏi cơn đau. Bác Sĩ thần kinh học Alexander Mauskop, giám đốc Trung Tâm Nhức
Đầu tại New York, giáo sư về khoa thần kinh tại Trường Y Khoa Downstate Medical
Center của Đại Học New York, thành viên của Viện Thần Kinh Học Mỹ the American
Academy of Neurology, và tác giả của sách “Nonmedication, Alternative, and
Complementary Treatment for Migraine” (Trị Liệu Bệnh Nhức Đầu Không Dùng Thuốc,
Bằng Chọn Lựa Khác, và Bổ Sung), sẽ xuất hiện trong tạp chí Continuum của Viện
Thần Kinh Học Mỹ, nói rằng, “Những thay đổi vật lý trong cấu trúc não bộ làm cho
những người hoài nghi nhất cũng phải tin rằng những lợi ích của thiền bỏ xa hiệu
quả của thuốc làm an tâm.” Hiệu quả của thuốc làm an
tâm là lợi ích mà người bệnh có được từ niềm hy vọng lạc quan về sự trị liệu hơn
là từ chính sự trị liệu. Trong 20 năm qua, các nhà khoa học rất thích thú trong việc nghiên
cứu bằng cách nào và tại sao thiền có hiệu quả. Vào năm 1998, một nghiên
cứu về tài liệu y khoa dùng những chữ mấu chốt “thiền chánh niệm” đã chỉ mang
lại 11 nghiên cứu khoa học, so với hơn 560 nghiên cứu về loại này hiện nay, theo
Tiến Sĩ David Vago, giảng sư tại Trường Y Khoa Harvard và bác sĩ tâm lý tại Bệnh
Viện Brigham and Women’s Hospital ở thành phố Boston, tiểu bang Massachusetts,
Hoa Kỳ.
Não Bộ Lúc Thiền
Theo các chuyên gia, vấn đề nổi bật này trong nghiên cứu là kết quả của sự khám
phá của các nhà thần kinh học rằng thiền tạo ra những thay đổi trong não bộ có
thể đo lường được. Chẳng hạn, trong một nghiên cứu vào năm 2011 được đăng trong
tạp chí y khoa Psychiatry Research: Neuroimaging, các nhà nghiên cứu cho thấy
rằng những người tham dự vào khóa thiền chánh niệm 8 tuần lễ đã trải nghiệm sự
gia tăng độ dày trong các khu vực não bộ có liên kết với trí nhớ, tri giác về tự
ngã, thâm cảm, và phản ứng căng thẳng. Nhiều nghiên cứu trước đó phát hiện việc làm dày cả chất xám (những
phần của não bộ dính líu với tư tưởng và cảm xúc) và chất trắng (những phần của
não bộ liên kết nhiều khu vực chất xám khác nhau) trong số những người thực hành
thiền so với những người không ngồi thiền thường xuyên.
Trong khi các nhà khoa học còn chưa rõ những thay đổi này có ý nghĩa gì, họ nghi
ngờ rằng việc làm dày chất xám và trắng liên kết với khả năng vận hành thông tin
hiệu quả hơn. Thiền còn có thể bảo vệ não bộ khỏi bị
lão hóa. Bác Sĩ Mauskop cho biết rằng, “Khi các nhà nghiên cứu so sánh những
não bộ của những người lớn tuổi bình thường và những người thực hành thiền
nghiêm túc cùng lứa tuổi, họ thấy rằng não bộ của người thực hành thiền không bị
teo lại.
Điều chúng ta chấp nhận như là tiến trình bình thường -- việc
teo nhỏ của não bộ khi bạn tới tuổi già – có thể không nhất thiết là bình thường.”
Các Cách Trị Liệu Bổ Sung
Đây là bài thứ bảy trong loạt bài đều đặn viết về các cách trị liệu bổ sung.
Cũng được biết như là các cách trị liệu thay thế, hiện nay
chúng đang được thử nghiệm bởi các nhà nghiên cứu để có thêm những cách trị liệu
y khoa tiêu chuẩn. Gần đây nhất, nhiều nhà nghiên cứu
về thiền đã nghiên cứu cách làm thế nào thiền ảnh hưởng đến điều mà họ gọi là hệ
thống mô thức nguyên bản của não bộ (DMN), gồm việc tự nói lảm nhảm một mình
liên tục suốt cả ngày. Theo Tiến sĩ Katherine MacLean, nhà nghiên cứu tại
phân khoa khoa học tâm phân và tập quán của Trường Y Khoa Johns Hopkins School
tại thành phố Baltimore, tiểu bang Maryland, các khu vực não bộ liên hệ trong
DMN gồm vỏ não phía trước ở giữa (phần giữa ở trước của não) và vỏ não vòng đai
bao quanh phía sau (phần não ở giữa phía sau). Đối với hầu hết chúng ta, DMN có
khuynh hướng tập trung vào quá khứ hay tương lai thay vì khoảnh khắc hiện tại.
Thí dụ, chúng ta có thể ý thức mơ hồ về những tư tưởng đi qua nhận thức của
chúng ta, như “Tại sao tôi đã nói điều ngu xuẩn như thế?” hay “Tôi có quá nhiều
việc để làm trong tuần này” hay “Tôi không thể nhớ khi nào tôi không bị đau nhức
nhiều như vậy, và nó có thể sẽ không bao giờ hết.” Bởi vì việc
nói lảm nhảm một mình như thế là sự tán tâm được biết đến nhiều trong phạm vi
của thiền, nhiều người hành thiền thành công có thể kiểm soát tốt hơn hệ thống
DMN. Một nghiên cứu gần đây về việc chụp hình cộng hưởng qua từ trường
của chức năng [não bộ] (fMRI) mô tả những phản ứng thần kinh ngắn hơn trong các
khu vực của hệ thống DMN của những người thực hành thiền so với những người
không thực hành thiền, cho thấy rằng việc thực tập thiền trên nền tảng đều đặn
nâng cao khả năng hạn chế việc nói nhảm một mình tiêu cực như chú tâm đến những
lầm lỗi trong qúa khứ hay tưởng tượng những khó khăn trong tương lai, cho phép
người thực hành thiền an trú trong hiện tại. Các nhà nghiên
cứu tin rằng hoạt động hệ thống DMN ít hơn có thể làm cho não bộ an nghỉ và tái
định vị lại chính nó. Bác Sĩ Mauskop nói rằng, “Ngưng
hoạt động não bộ một phần lớn thời gian trong ngày -- chẳng hạn, qua việc thực
tập thiền – có thể là hành động rất lành mạnh cho não bộ của bạn trong lâu dài.”
Đau Đớn Và Não Bộ Lúc Thiền
Những người với chứng bệnh kinh niên, đau đớn như chứng rối loạn thần kinh làm
cho cơ bắp đau đớn có thể cảm thấy ghét hay bị phản bội bởi chính cơ thể của họ.
Họ cũng có thể cảm thấy xa cách gia đình và bạn bè như là kết quả của bệnh hoạn
của họ. Trong trường hợp của cô Metzger đề cập ở trên, thiền giúp cô giữ mối
liên hệ gắn bó với thân xác và những người thân của cô.
Metzger cho biết rằng, “Tôi học cách tiếp tục sống với thân xác của mình hơn là
cố thoát khỏi nó. Và thiền giúp mối liên hệ của tôi trong ý nghĩa chấp nhận những gì
đang là và buông bỏ những hy vọng của tôi về người khác.”
Metzger còn trải qua kinh nghiệm mà ở đó cơn đau của cô biến mất trong thời gian
thực hành thiền. Cô phát biểu tiếp rằng, “Điều đó không phải lúc nào cũng xảy ra,
nhưng sự thật là khi nó xảy ra thì làm cho tôi ngạc nhiên, đặc biệt sau 9 tháng
cố gắng làm giảm cơn đau bằng thuốc mà thất bại.” Nhiều nghiên cứu khẳng định rằng những người thực hành thiền đều đặn
thì ít trải qua cơn đau hơn những người không thực tập thiền. Tiến Sĩ
Fadel Zeidan, nhà nghiên cứu tại Trường Y Khoa Wake Forest School ở thành phố
Wiston-Salem, tiểu bang North Carolina, tường trình trong một nghiên cứu đăng
trong Tạp Chí the Journal of Neuroscience trong năm 2011 rằng những người mới
thực hành thiền cho thấy giảm cơn đau dữ dội tới 40% và giảm cơn đau khó chịu
57% chỉ sau vài khóa tu thiền chánh niệm ngắn. Dù các nhà nghiên cứu không trực
tiếp thử nghiệm điều này, thiền đưa tới việc giảm cơn đau nhiều hơn thuốc giảm
đau loại mạnh, loại thuốc mà trên tiêu chuẩn giảm đau khoảng 25%. Trong nghiên
cứu khác, Bác Sĩ Zeidan và các đồng nghiệp của ông phát hiện rằng những khóa
thiền 20 phút qua 3 ngày giúp một nhóm nhỏ những tình nguyện viên giảm đáng kể
độ nhạy cảm với những điện giật nhẹ -- ngay cả khi họ không phải đang thực tập
thiền ngay lúc bị điện giật. Bác Sĩ Zeidan nói rằng, “Thiền
chánh niệm thay đổi cách thức mà người ta trải nghiệm sự đau đớn.
Nó dạy bạn quán chiếu vào mỗi khoảnh khắc với sự thấu rõ, ngay cả lúc khoảnh
khắc đó bao gồm sự đau đớn.” Nhiều nhà nghiên cứu cho biết những hành giả
thiền vẫn có cảm thọ khó chịu, nhưng họ tìm ra cách nhiếp phục có hiệu quả phản
ứng theo
cảm xúc đối với cơn đau. Thực tế, nhiều người thực hành thiền kinh qua sự đau
buồn trong khi ở trong trạng thái thiền định cho thấy hoạt động nhiều hơn trong
các khu vực liên quan đến sự tỉnh thức của cơ thể, như khu vực vỏ não hình tam
giác phía trước thuộc ngôn ngữ và khu vực vỏ não thuộc giác quan. Bác Sĩ MacLean
giải thích thêm rằng, “Họ thật sự có nhiều cảm giác đau đớn, nhưng họ không có
phản ứng theo xúc cảm thông thường với nó.” Nhiều người thực tập thiền
học cách nhận thức những cảm xúc như đau đớn, sợ hãi, và giận dữ, mà không có
những suy nghĩ bi quan hay chuỗi tập quán theo
sau đó. Ngược lại, những người không thực hành thiền, có
khuynh hướng bám chặt vào những cảm xúc tiêu cực, như Bác Sĩ Vago đã cho thấy
trong nghiên cứu của ông ấy. Chẳng hạn, những người mắc
chứng bệnh rối loạn thần kinh gây ra đau nhức cơ bắp thịt có khuynh hướng cố
chấp vào những suy nghĩ về sự đau đớn bởi vì họ trải qua sự đau nhức kinh niên,
thường là mỗi ngày.
Bác Sĩ Vago cho biết trong nghiên cứu của ông rằng, “Khi họ thấy một chữ như
‘đập’ hay ‘nện’ xuất hiện trên màn ảnh máy điện toán, họ phát hiện nó rất nhanh
và tránh nó.” Ông nói thêm rằng, “Nếu chữ đó nằm trên màn hình đủ lâu để đưa nó
vào tầng ý thức, thì họ bắt đầu suy nghĩ về nó.” Ngoài ra, nhóm của Bác Sĩ Vago cũng khám phá rằng sau 8 tuần lễ của
khóa tu thiền, những xu hướng đó biến mất. Bác Sĩ Vago
cho biết, “Khi bạn đương đầu với cơn đau dữ dội, việc nghĩ về tương lai kinh
khủng biết chừng nào sẽ có thể còn khủng khiếp hơn là chính sự đau đớn.”
Ông nói tiếp: “Hệ thống đau đớn [của não bộ] mở ra sự tiên liệu về điều khổ sở,
và chỉ khi nào cơn đau đến thì mới làm cho nó chấm dứt. Việc trải nghiệm cơn đau
thực sự có thể cảm nhận như là sự giải thoát.” Thay vì dính dáng tới phản ứng
chống cự hay bỏ chạy của hệ thống thần kinh giao cảm trong việc tiên liệu cơn
đau và cố trốn chạy nó, những người thực hành thiền học chấp nhận cảm thọ đau
đớn. Một khi họ làm được như thế, sự đau đớn không còn trói
buộc tâm thức họ nữa.
Nó trở thành kinh nghiệm khác đến và đi.
Metzger cho biết rằng, “Ngay dù sự khó chịu không biến mất hoàn toàn, thiền mở
ra khoảng cách giữa cơn đau và tôi. Thay vì cơn đau hành động như một
chứng bệnh bám chặt vào cột tủy sống của tôi, nó sẽ bồng bềnh trong cơ thể tôi.
Và thường thì đó là đủ để giải thoát.”
Kỹ Thuật Thực Hành Thiền
Điều kỳ diệu nhất về thiền là bất cứ ai cũng có thể thực hành được. Nó
không đòi hỏi dụng cụ đặc biệt nào, thành viên của vận động trường thể dục, hay
bằng cấp tiến bộ nào. Những hành giả thiền đơn giản chỉ tập trung vào âm thanh,
đối tượng, thần chú, hay hơi thở của họ. Điểm chính yếu là đừng để các thứ khác chen vào. Bác Sĩ Mauskop nói rằng, “Thiền là kỹ thuật đơn
giản nhất trên thế giới này, nhưng không có nghĩa là nó dễ thực hành.” Thực tế,
an trú với cảm thọ hay kinh nghiệm đau đớn có thể là khó khăn với tâm
trạng chết điếng [vì đau]. May mắn, bạn không cần phải trở thành một vị Tăng Tây Tạng để trải
nghiệm những lợi lạc [của thiền]. Bác Sĩ Mauskop cho biết rằng chìa khóa chính là thực tập thiền với
sự tinh tấn và không phán đoán, chấp nhận sự thật trong khoảng khắc đó -- gồm cả
sự thật rằng thiền có thể là rất khó. Thay vì cố thay
đổi kinh nghiệm của bạn – “Tại sao tôi không thể thiền tốt hơn và không cảm giác
đau đớn?” – bạn chỉ đơn giản tỉnh giác về ước
muốn thay đổi nó.
Theo Metzger, mỗi ngày đều khác nhau, và bạn không thể luôn luôn lập lại kinh
nghiệm lạc quan. Cô ấy cho biết rằng, “Có những lúc tôi ở trong tình trạng cực kỳ đau
đớn đến nỗi tôi không thể tự thực tập thiền được. Trong
thời gian đó, tôi không lo lắng về việc ngồi trong tư thế đặc biệt.
Tôi chỉ nằm dài trên giường và mở diã thu hình chỉ cách thiền -- đặc biệt dành
cho người đau đớn – và thường thì điều đó đã giúp tôi.”
(Xem trang mạnghttp://journals.lww.com/neurologynow/Fulltext/2012/08040/Meditation_as_Medicine.9.aspx,
vào mục Resource Central, trang 49, phần sách và CD về thiền).
Theo các chuyên gia, mục đích là để tập trung sự chú ý của bạn. Bác Sĩ Vago nói rằng, “Bạn không cần phải ở vào tư thế ngồi để thiền.
Bạn có thể đứng trong lúc sắp hàng trong tiệm tạp hóa.
Nếu bạn bị thất bại, thì chỉ chuyển sự tỉnh giác của bạn vào hơi thở.
Thật là đơn giản.” Ông ấy cũng đề nghị ngồi hít thở 3 lần
trước khi xuống giường. Ông cho biết, “Thật là kỳ diệu,
điều gì đó huyền ảo lại có thể thay đổi kinh nghiệm suốt ngày của bạn.”
Trong khi nghiên cứu chưa khám phá ra phải mất bao lâu mới đạt được các lợi ích,
thì nhiều chuyên gia nói rằng việc thực hành [thiền] chỉ từ 5 tới 10 phút mỗi
ngày là có thể thấy giúp ích. Những người mới thực tập thiền trong các nghiên cứu của Bác Sĩ
Zeidan báo cáo đã giảm đau đớn với sự thực hành thiền 20 phút.
Trong một cuộc thí nghiệm lần thứ 2, ông ấy cho thấy rằng những khóa tu [thiền]
ngắn tương tự cải thiện thành tích của nhận thức trên công tác đòi hỏi sự chú
tâm liên tục. Bác Sĩ MacLean cho biết rằng, “Thật là
khó để hình dung cấu trúc của não bộ có thể thay đổi sau khi chỉ hơn một giờ
đồng hồ thực hành thiền trong 3 ngày.” Ông nói tiếp,
“Nhưng trên tầng mức tâm lý, đơn giản là có thể tạo ra phương cách khác biệt đối
với sự đau đớn, có tất cả các loại lợi ích tức thì.”
Phương cách khác biệt có thể có những hiệu quả kỳ diệu.
Xem bệnh như là trận chiến cần được thắng, chẳng hạn, có thể khiến cho người ta
thất bại, đặc biệt khi một chứng bệnh kinh niên đã hiện diện lâu dài như thế thì
thật khó có thể bị đánh bại. Metzger kể rằng, “Tôi đã
học trong thiền hít thở bằng cảm giác vật lý đối với sự đau đớn và chấp nhận nó
trong cách thấm thía nhất, mà làm kiệt quệ một số sức lực và sự bám víu.
Không có sự thực hành thiền thì tôi không bao giờ có thể làm được điều đó.”
Sau 12 năm, việc thực tập thiền cũng vẫn còn thử thách và dị thường đối với
Metzger. Cô cho biết, “Tôi đã học không phải để chống
cự lại kinh nghiệm của mình, mà để chấp nhận nó và hít thở vào cơn đau của tôi.
Trên đoạn đường dài bệnh tật – nhiều tuần lễ nằm trên giường, một mình, cô độc,
rơi vào tuyệt vọng -- thiền mở ra không gian cho niềm hy vọng trườn tới.”
Và điều đó có thể làm thay đổi tất cả.
__._,_.___