Tu tập không cần phải sâu sắc hơn
Tu tập không cần phải sâu sắc hơ
Tu
tập không cần phải sâu sắc hơn
Chúng ta thường đặt câu hỏi là làm thế nào để cho sự tu tập
của mình được sâu sắc hơn, hiệu quả hơn? Nhưng tôi thấy câu hỏi đó tự nó chưa
được chính xác lắm. Tôi nghĩ ta nên hỏi là làm thế nào để sự tu tập của ta được
chân thật hơn, hết lòng hơn.
Vấn đề tự thành thực với chính mình là một vấn đề rất
quan trọng. Tôi tin là nếu ta không thật sự thành thật với mình thì ta không thể
nào chuyển hóa được. Thấy được cái hay, cái dở của mình là ta đã bước một bước
rất xa trên con đường của mình rồi!
Chữ tu có nghĩa là sửa đổi. Và muốn sửa đổi ta phải rất
thành thực với chính mình, vì nếu không thận trọng thì ta có thể vô tình tạo
dựng và thay vào đó một cái Tôi mới khác mà thôi. Và cho dù cái Tôi mới ấy có
tốt đẹp đến đâu, nó cũng còn giới hạn và sẽ là nguyên nhân của khổ đau.
Có lần một thiền sinh hỏi Kyodo Roshi, "Thưa thầy, làm
thế nào để cho sự tu tập của con được sâu sắc thêm hơn?" Ông ta cười to rồi đáp,
"Sâu sắc thêm hơn? Thiền tập chỉ có một tầng lớp mà thôi. Con đừng nên có cố
gắng để làm 'sâu sắc' thêm hơn làm gì!"
Có lẽ ý ông muốn nói rằng, những cố gắng của mình có thể
vô tình lại chỉ tạo thêm một cái Ta khổ đau khác mà thôi. Chúng
ta không thể tiếp xúc với hiện tại bằng một sự tập luyện hay cố gắng nào hết,
nhưng bằng một thái độ buông thả tự nhiên, quan sát và cho phép những gì đang có
mặt.
Sự có mặt đòi hỏi một thái độ cởi mở và tiếp nhận. Chúng
ta không thể nào vừa có mặt với hiện tại mà cũng lại vừa có một ý muốn làm cho
nó khác đi, vì khi cố gắng thay đổi thực tại, là ta đã không cho phép thực tại
được có mặt như nó đang là.
Ngài Shantideva của thế kỷ thứ 8 có nói, “Chúng ta có mặt
ở nơi này không phải để thay đổi cuộc đời; mà cuộc đời có mặt để chuyển đổi ta.”
We are not here to change the world; the world is here to change us.
Khi ta có thể mở lòng ra với thực tại, những khổ đau có
mặt sẽ giúp cho ta thấy được những dính mắc của mình, và chúng cũng giúp ta
buông bỏ để trở lại sự trong sáng của mình. Thật ra chính những khó khăn, dằn
vật trên con đường ta đi giúp cho ta thấy được những gì mình cần phải buông xả.
🍂— Minh
Tánh Nguyễn
Duy Nhiên