Ý thức bình minh
Ý thức bình minh
Hạnh Phương
Mỗi sớm mai khi vừa trở giấc, trong trạng thái bâng khuâng mơ màng giữa mộng và thực, giữa sự sống và cái chết, giữa lãng đãng chiêm bao và trần trần hiện thực…, ngay giây phút đầu tiên ấy của một ngày, chúng ta hãy bắt đầu lôi kéo tâm thức chúng ta, quy hướng sáu căn, tám thức chúng ta vào một đường hướng rõ ràng, cụ thể, dứt khoát. Đoạn tuyệt với phân vân, nghi tình, huyễn hoặc; rướn người duỗi thẳng hai chân, trở mình nằm ngửa, hai tay chấp lên giữa ngực, tư thế hoa sen đang nở, đánh thức dậy lòng khát khao ngưỡng mộ chào đón ánh bình minh huy hoàng, chào đón rạng đông rực rỡ đang ùa tới quanh ta. Nàng công chúa Bình Minh với đôi tay mầu nhiệm đang ban phát ánh sáng, đang chan rưới nguồn hồng ân sự sáng và sức sống dạt dào cho ta và tất cả vạn vật muôn loài chung quanh ta.
Quán chiếu hiện tại, trước mắt chúng ta đang có từng giây, từng phút, trong veo, an lạc, hạnh phúc. Sự sống, sức sống tưởng chừng tê liệt, im lìm trong giấc đông miên lung linh mầu ảo đang hồi sinh nhịp nhàng, nguồn sinh lực trong veo thuần khiết của vũ trụ đất trời cuồn cuộn trào dâng, ùa về… dâng hiến chúng ta.
Ngay giữa từng phút giây trong lành, óng ánh, thơm tho, những giây phút đẹp nhất trong ngày của đời người, chúng ta cần đánh thức dậy lòng biết ơn vô tận, lòng ngưỡng mộ vô biên đối với Tam bảo: với Phật, với Pháp, với Tăng.
Việc cụ thể cần làm ngay, làm lập tức không chậm, không trễ là quán niệm quy- y Tam bảo, trở về nương tựa Ba ngôi tối thượng. Chúng ta chí thành chí thiết đọc những câu kinh Pháp Cú này từ ba đến mười lần, càng nhiều hơn nữa càng tốt:
“Nương dựa vào Phật
Nương dựa vào Pháp
Nương dựa vào Tăng
Nương dựa như vậy
Thì có một sự
Thấy biết chính xác
Thấy biết chân lý
Gồm đủ bốn chi
Của lời Phật dạy”.
(PC 190 - Trí Quang thượng nhân dịch)
Điều quan trọng nhất là chí thành chí thiết bày tỏ cho được lòng quy kính ngưỡng mộ cao rộng vô biên, sâu đậm vô cùng đối với Tam bảo. Khởi lên được tâm niệm nương dựa Tam bảo như vậy chúng ta thấy ngay được hiệu ứng tức thì, thành quả tất yếu của việc chúng ta đang làm:
"Nương dựa Tam bảo
Mà được như vậy
Thì là an toàn
Thì là tối thượng
Vì sự nương dựa
Tam bảo như vậy
Thì làm cho ta
Thoát khỏi lo phiền"
(PC 192 - Trí Quang thượng nhân dịch)
Chúng ta ý thức lập tức lòng quy kính vô biên đối với Tam bảo. Chúng ta tuyệt đối tin tưởng và nhận thức rõ ràng, thấy rất rõ ràng hồng ân Tam bảo trong từng sát na, từng giây phút bao trùm phủ khắp chung quanh sắc thân ngũ uẩn chúng ta, tâm thức chúng ta.
Chúng ta phát khởi niềm tin chân chánh tuyệt đối rằng không có hồng ân Tam bảo chở che thì mình đã khó có nhân duyên tốt đẹp, chẳng có đủ công đức để được đầu thai làm người.
Không có túc duyên tốt đẹp, không có công đức có thể chúng ta đã là trâu ngựa rắn rít, có thể đã là sâu bọ côn trùng, có thể đã là cánh phù du mỏng manh, con đôm đốm lập lòe giữa trường dạ vô minh, hằng hà sa số kiếp biết đâu là bến bờ giác ngộ.
Thân người khó được, nhờ hồng ân Tam bảo ta có được thân người, được sống đến hôm nay, được sống đến bây giờ, được thực tập hạnh từ bi, mở lòng thương yêu vô tận đến muôn vật muôn loài. Rồi mai kia ngước nhìn trời xanh mây trắng, nhắm mắt ra đi, chúng ta sẽ được chết trong sự trong sáng, nhẹ nhàng, thanh thản, không lo âu sợ hãi, không ma đưa lối, không quỷ đưa đàng… Chỉ có hào quang chư Phật trùm phủ lấy ta.
Thắp sáng ý thức bình minh như thế từ giây phút đầu tiên của mỗi một bình minh, chúng ta đã có một thứ hành trang cụ thể cho chúng ta cất bước lên đường thể hiện cuộc sống. Đi vào ngay với hành trang mầu nhiệm ấy, mỗi 24 giờ từng ngày của chúng ta sẽ là 24 giờ tinh khôi, 24 giờ trong veo, óng ánh như kim cương, như châu ngọc. Và ta có quyền vốc lấy từng vốc đầy ắp trong hai bàn tay chúng ta.